Top 10 bài thơ về Bình Định hay nhất đi vào lòng người

Banner-backlink-danaseo

Gọi Bình Định là mảnh đất của văn chương, thi ca. Vì nơi đây không chỉ sản sinh, nuôi dưỡng những tâm hồn thơ, những nhà thơ lớn trong nền văn học. Mà ở đây, dường như thơ ca đã ngấm vào máu thịt, từ những người học cao hiểu rộng cho đến những người nông dân chân lấm tay bùn. Làm nên một bản sắc riêng Bình Định trong bầu trời thơ ca Việt Nam. Và dưới đây BinhDinhtoplist sẽ giới thiệu cho bạn 10 bài thơ về Bình Định hay nhất. Cùng dõi theo nhé!

Bình Định tình quê

Có một dòng sông khơi nguồn từ An Lão
Mang nước vào tưới khắp đất quê hương
Cho lúa xanh màu cho tốt ruộng nương
Cho những con đường vươn tới những miền xa.

Bình Định ơi thương em mùa nắng hạ
Thương ngày đông qua mưa sa lạnh cơn gió
Thương em tan trường mùa thi hoa phượng đỏ
Thương những câu hò đêm sáng trăng miền Trung.

Thương lắm Hầm Hô núi non điệp trùng
Đời đời Tây Sơn oai hùng còn vang mãi
Về với Vân Canh ngày thơ ta tìm lại
Thơm ngát trên ngàn cây trái những mùa đông.

Nhơn Lý chiều nay đắm say khung trời hồng
Hòa cùng non sông ta vươn rồng Châu Á
Du khách xa gần về đây vui miền hạ
Đôi má em hồng xinh quá ơi là xinh.

Về Quy Nhơn lời thơ mang đậm tình
Như đôi mình cùng nhau xây duyên thắm
Lời quê hương nghe sao mà thương lắm
Ai hát bên thêm say đắm cả lòng anh.

Tác giả: Nguyễn An Đệ

Top-10-bai-tho-ve-binh-dinh-hay-nhat-di-vao-long-nguoi

Sao anh không về thăm Quy Nhơn

Sao anh không về thăm Quy Nhơn anh nhỉ
Ghềnh Ráng chiều lên Hàn Mặc Tử ngâm thơ
Nhạc thùy dương buông tiếng tơ sầu vạn kỷ
Để em buồn mãi thương nhớ vu vơ
Mây hoàng hôn lang thang bên chiều Thị Nại
Hồn Chiêm nương còn rên rỉ với Tháp Chàm
Em nhớ anh! Sao không thấy anh trở lại
Để u buồn người em gái xứ Quy Nhơn
Anh hãy về đây nghe Suối Tiên thổn thức
Em kể anh nghe sự tích chiếc nón Gò Găng
Trên bãi bể mắt nhung em sầu ngơ ngác
Áo trắng nữ sinh lộng lẫy giữa mùa trăng
Anh nhớ về thăm Quy Nhơn anh nhớ nhé
Đường Gia Long vẫn thèm khát dấu chân anh
Những buổi tan trường mình em buồn quạnh quẽ
Anh biết chăng? Em vẫn mộng Đa thành?

Tác giả: Đặng Thị Bích Hường

Hào khí Tây Sơn đất võ

Ai về miền Trung mời thăm Bình Định
Đất võ trời văn hưng thịnh muôn đời
Vang tiếng trống trận khát vọng vươn khơi
Huyền diệu Thái Sơn, tuyệt vời cốt cách.

Con người Bình Định trọng tài quý nghĩa
Chân thật, oai hùng tố chất trời ban
Linh hồn đất sét, trong võ có văn
Khí phách hiên ngang ươm mầm hậu duệ.

Uống nước sông Kôn mát dịu tâm thể
Ăn me Trường Trầu, bến cũ tình xưa
Ai về Bình Định, yêu mấy cho vừa
Đất võ níu chân, câu thơ quyến rũ!

Tác giả: Xóm Đồng

Top-10-bai-tho-ve-binh-dinh-hay-nhat-di-vao-long-nguoi-1

Bâng khuâng Bình Định

Bình định nghe lòng bỗng trào dâng
Kỷ niệm một chiều bên Eo Gió
Nắng vàng bâng khuâng như hỏi nhỏ
Bao nhiêu năm rồi mới về thăm.

Em đã về đây với tháng năm
Vẫn mang trên vai dòng ký ức
Nắng sớm, mưa chiều em xuôi ngược
Sóng gió, vui buồn chẳng đổi thay.

Bình Định ơi năm tháng còn đây
Vẫn mênh mang thơ Hàn Mặc Tử
Dẫu bể đời cuồng điên giận dữ
Hòn Trứng, hầm Hô vẫn vững vàng.

Đẹp lắm Mộng Cầm, với Tam Quan
Rặng dừa xanh soi làng Tuy Phước
Mùa mưa đến cánh đồng ngập nước
Mình đợi xuồng qua bến sông Kôn.

Tuổi 30 phơi phới tâm hồn
Như xương rồng vững vàng trong cát
Bình Định chiều ngồi nghe biển hát
Em bâng khuâng theo gió trải lòng.

Tác giả: Ngô Anh Tuấn

Bài thơ quê hương

Quê tôi có một dòng sông
Có con đường nhỏ nối vòng nhân duyên
Có rượu Bầu Đá môi mềm
Cửa Đông Bình Định nối liền xưa nay!

Đường về Nhơn Hội mưa bay
Qua cầu Thị Nại đã say biển nồng
Rạng ngời thành phố Quy Nhơn
Người về tìm lại cội nguồn ngày xưa.

Bài thơ mảnh đất rừng dừa
Hiền như tiếng nẫu cho vừa lòng quê
Ai còn nhớ đến Bình Khê
Dấu chân của Bác xa nghe bồi hồi
Tiếng ru trên những vành môi
Từ Bình Đê đến khoảng trời Cù Mông!

Tác giả: Nguyễn Minh Quang

Hoa keo ở Quy Nhơn

Những nhành keo đêm trăng Quy Nhơn
Nở hoa trắng nhỏ bíu cành luôn
Nhánh dài rũ xuống như tơ liễu
Gió biển đung đưa khe khẽ mơn.

Thuở nhỏ tôi thèm ăn trái keo
Mặc quần xà lỏn, vác kèo nèo
Đường cây trái chín, đi tìm chọc
Ngước mái đầu lên quả ngọt treo.

Ai biết tầm thường trái trẻ con
Mà hoa thơm đến rợn kinh hồn
Những đêm trăng biển soi mờ ảo
Là lúc hoa keo ngào ngạt hương…

Tôi bốn năm xa mới trở về
Đêm thu bàng bạc mối tình quê
Thoắt đưa trong gió canh khuya khoắt
Một làn hương hoa keo tràn trề.

Tác giả: Xuân Diệu

Về Quy Nhơn nhớ thi nhân

Men theo triền cát trắng
Tôi về với Quy Nhơn
Sắc trời xanh bốn mùa gió thổi
Đất nhiệm màu gieo hạt tình yêu.

Tôi nhớ về anh, Xuân Diệu
Đất Gò Bồi còn nguyên vẹn tình quê
Nhà thơ với mái tóc bồng lượn sóng
Để một ngày lặng lẽ, cô đơn.

Tôi ghé thăm Ghềnh Ráng
Đời thi nhân hay thiên sứ đọa đầy
Tình yêu còn đó với vầng trăng
Câu thơ Hàn buồn như lời than
Một thời qua đi, tình đời còn lại
Sóng biển vẫn bồi hồi
Từng ngày vỗ về miền đất.

Cốc rượu sẽ tràn đầy
Mùa hạ đến với chùm quả ngọt
Khi cuộc đời bộn bề sức sống
Bài thơ nào cho Quy Nhơn hôm nay.

Tác giả: Hà Minh Đức

Top-10-bai-tho-ve-binh-dinh-hay-nhat-di-vao-long-nguoi-2

Tâm sự với Quy Nhơn

Quy Nhơn, nhà cũ cạnh chùa Bà
Gió biển thường vô kể chuyện xa
Bãi biển phi lao chào sóng biển
Tàu vào hải cảng gặp tàu ra.

Những lúc hiu hiu thổi gió nồm
Hồn trong võng gió mát như ôm
Những chiều lưới kéo thuyền về nặng
Lành lạnh nghe rao “cá bánh đường”!

Ghềnh Ráng đèo Son với tháp Đôi
Cảnh xung quanh đẹp vạn Gò Bồi
Nơi sinh tôi đó chao ôi nhớ
Nằm một đêm đò, sáng tới nơi.

Bốn chục năm rồi vẫn biết ơn
Các thầy tôi học ở Quy Nhơn
Trường xưa tiếng trống dư vang mãi
Cái tuổi thanh niên mắt biếc rờn.

Nhưng cuộc đời xưa chụp xuống hồn
Đời dân mất nước ảm hoàng hôn
Những đêm giông bão, nghe trong ngục
Sóng đến từ khơi dầm dập dồn.

Tháng tám Quy Nhơn dậy thắm cờ
Mùa xuân dân tộc nảy chồi tơ
Chín năm kháng chiến quê ta vững
Cán bộ đi về đất tự do.

Trời đất về ta rộng đẹp hơn
Nhưng rồi Mỹ Ngụy đến Quy Nhơn
Uất căm phố nhựa quằn xe Mỹ
Thấy Ngụy đê hèn, đá cũng nôn.

Ba chục năm dư, được trở về
Quê mừng, mình lại đón mừng quê
Mỹ chuồn, Ngụy rã, đường khen biển
Ngập áo rằn ri, súng ngụy tề.

Trường cũ rung vang tiếng trống trường
Các em ta trẻ tựa vầng dương
Nước không mất nữa, trời xanh thế
Đất hết chia rồi, lộng bốn phương.

Ôi biển Quy Nhơn, biển đậm đà
Thuyền đi rẽ sóng, sóng viền hoa
Cảm ơn quê má muôn yêu dấu
Vẫn ấp yêu hoài tuổi nhỏ ta.

Tác giả: Xuân Diệu

Eo Gió Nhơn Lý – Quy Nhơn

Hoàng hôn chín đỏ Eo Gió buông
Lòng người lữ khách với bâng khuâng
Dang tay núi kéo bầu trời xuống
Biển rộng mênh mông bỗng nhỏ dần.

Dưới xa bãi đá nằm yên ả
Lặng lẽ nhìn từng dấu chân qua
Sóng hôn đá, gió hôn lên đá
Hôn cả gót hài lữ khách xa.

Tình xưa mãi vấn vương dòng nước
Ngọt yêu thương từ núi gửi ra
Giếng Tiên thấm đẫm làn da ấm
Nhơn Lý chiều nay gió với ta.

Tác giả: Huỳnh Xuân Sơn

Biển chiều Quy Nhơn

Chiều mùa đông về với biển Quy Nhơn
Nhìn con sóng dập dờn bên ghềnh đá
Biển nơi đây như quen mà như lạ
Hoàng hôn tím mờ nhuộm cả chiều đông.

Biển dạt dào nước xanh biếc mênh mông
Ngắm sóng xô nghe lòng rạo rực
Phải nơi đây Hàn sinh từng thổn thức
Rút tơ lòng trong lồng ngực làm thơ.

Anh bước đi trên bờ cát bơ vơ
Không có em anh thẫn thờ bên sóng
Biển ồn ào mà lòng anh xa vắng
Đếm dấu chân tình trên cát trắng buồn thiu.

Khi xa nhau mới thấy được một điều
Anh đã yêu em rất nhiều em ạ
Trong tim anh em luôn là tất cả
Là người tình là bà xã yêu thương
Khi bên nhau cũng cảm thấy bình thường
Lúc cách xa mới vấn vương nhung nhớ.

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Hy vọng với danh sách Top 10 bài thơ về Bình Định hay nhất bạn đã hiểu thêm về mảnh đất này. Để cập nhật thêm nhiều thông tin hấp dẫn khác, đừng quên theo dõi BinhDinhtoplist mỗi ngày nhé!

5/5 - (1 bình chọn)

Bài viết liên quan

Để lại ý kiến của bạn:

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *